Trang chủ | Android | Game Java | IOS | Blogger

Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2

Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2 Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012
Đăng: Girl Xinh

Chap 4: (chap này hơi ngắn, em đang mệt, viết dài hổng có được)

Sáng hôm sau, tiếng chim hót từ cái đồng hồ báo thức khiến nó giật mình tỉnh giấc, quơ tay tắt cái đồng hồ nó vô tình chạm vào tờ giấy nhớ vàng vàng dán trên mặt đồng hồ: “Ăn sáng rồi chuẩn bị đi học thêm chỗ cô Ly (giáo viên phụ đạo môn Hóa của nó) tiền tiêu vặt mẹ nhét trong cặp, tiêu ít thôi không bố lại mắng mẹ”
Yêu mẹ nó quá, mẹ nó luôn chiều nó, luôn bênh nó khi bị bố nó mắng hay đánh đòn vì vậy nó luôn cố gắng không làm gì để mẹ nó phải buồn, phải khóc vì nó. Bật dậy vào lao vào nhà tắm vệ sinh xong nó ngước nhìn đồng hồ cũng đã gần 8h, hôm nay chủ nhật, nó được nghỉ nhưng 9h nó phải đi học thêm Hóa chỗ cô Ly, chán, đúng cái môn nó ghét nhất thì lại học ngay vào cái ngày nó mong chờ nhất trong tuần, đúng là đen đủ đường. May thay hôm nay nó chắc chắn sẽ gỡ gạc được chút niềm vui bé nhỏ khi mà hẹn chị T đi uống nước, chắc vui lắm đây…hè hè. Ăn vội ổ bánh mỳ trên bàn phòng ăn, nó lấy sách vở buổi hôm trước học ra xem qua lại cho nhớ, lật lung tung mấy tờ giấy đầy chữ chợt có 1 mảnh giấy bé bé rớt ra từ vở nó, những dòng chữ ngay ngắn, gọn gang, có vẻ là con gái:” Ấy cho mình làm quen nhé” kèm theo là cái icon mặt cười. Nó ngơ ngác, quái , sao lại có mẩu giấy này kẹp trong vở nó nhể, chả nhẽ có iem nào yêu thầm mình. Lớp học thêm Hóa của nó cũng không đông lắm, khoảng 7-8 đứa, đa phần là con gái, chỉ có nó với một thằng nữa trông như tự kỉ, toàn ngồi chui vào góc, ghê vãi. Còn nó hay chém gió nên cũng dễ bắt chuyện với mấy em còn lại, mấy em ấy học bên trường dân lập, khác trường nó (nó học trường chuyên cơ mà)

Chỉ có một con bé cũng hay ngồi tự kỉ một mình, trong lúc nó chém gió với mấy em kia thì thỉnh thoảng em này ngước mắt lên nhìn nó, nó nhìn lại thì lập tức quay mặt đi, cắm cúi viết cái của khỉ gì đó. Mà đúng rồi, lần trước em này có nghỉ một buổi, buổi sau cô bảo nó đưa vở cho em này mượn để chép bài tập, có khi mẩu giấy này là của em ấy cũng nên. Chết chết, lại có gái đổ mình ah, cầm tờ giấy bé bé, nó cười một mình, một điệu cười rất …dâm và dê…hé..hé..hé. Nhét sách vở vào cặp nó phi ngay đến lớp học thêm, lòng chứa đầy những âm mưu nham hiểm mà đến ngay cả trên phim cũng còn kém xa . Chưa có ai đến, thậm chí cửa nhà cô còn khóa ngoài nữa, quái, gần 9h rồi mà chưa thấy ai đến là sao, bình thường tầm này là có mấy em nhà gần đến từ trước lau bảng rồi mà nhỉ, hay là nghỉ mà cô đếch báo cho nó. Đang tính gọi điện cho cô xem thế nào thì nó nghe tiếng con gái gọi từ phía sau:
- Đằng ấy không cần gọi đâu, hôm nay được nghỉ mà
Nó ngơ ngác quay lại thì đúng con bé hay tự kỉ đây rồi, đang đứng cạnh cổng của cái công ty xuất nhập khẩu gì gì đấy. Nó đáp:
- Ơ thế à, vậy mà chẳng ai bào mình gì cả, mất công thiệt
- Không phải đâu, cô có việc bận đột xuất nên cho cả lớp nghỉ, mà cô mới bị mất điện thoại nên không báo được cho ai, mấy bạn kia cũng vừa mới về trước H một tí thôi
- Thế à, mà sao cậu không về, chờ bố mẹ đón à
- À…không..mình…mình chờ cậu
- Uấy, sao lại chờ mình
- Tại…mình sợ cậu đến mà lại không biết nên mình chờ để báo cho biết là được nghỉ (không cần báo con cũng biết là nghỉ mà bà nội)
- Ái…vậy phiền cậu quá, đâu cần phải làm vậy đâu mà
- Thì tớ chỉ muốn cảm ơn lần trước đã cho tớ mượn vở chép bài ý
- À..à ra thế, Ơ mà còn mẩu giấy kẹp trong vở của tớ là cậu viết ah
- …..Ơ..khô..không..
- Không phải à, chán nhỉ, của ai ta - mặt nó giả bộ đăm chiêu
- Đú..đúng của mình đấy – mặt con bé đỏ dữ dội, thua gì mặt trời đâu
- À, ra là của cậu à..hì hì. Đâu cần phải viết giấy đâu, cứ bắt chuyện bình thường với mình là được mà, như mấy đứa kia ấy
- Nhưng mình hơi ngại nên…với lại mình ít nói lắm
- Ít nói thì phải tập nói nhiều lên thì mới đỡ ngại chứ
- Ừ mình cũng định thế
- Vậy nhé…Uhm…hay là tập nói với mình nè, mình nói nhiều lắm..hì hì
- Vậy hứa như thế nhé, mình về đây bố mình đến kia rồi – con bé chạy lại ngược lại phía nó
Nó ngoái nhìn theo, nói với:
- Buổi sau đến sớm tập nói nhé
Con bé ngoảnh lại nheo nheo mắt, gật gật làm hai cái bím tóc thắt nơ trên đầu rung rung nhìn đáng yêu thật. Mà nhìn kĩ thì bé này cũng kute ra phết, mỗi tội hơi ít nói, lì quá, không phải mẫu con gái nó thích. Nhìn theo bé kia đến lúc mất hút trong đám xe cộ trên đường, nó lại đạp lóc cóc về, tính định vào quán làm vài trận Dota nhưng nghĩ thế nào nó lại đạp thẳng về nhà. Về đến nhà, thấy cổng mở, nó nghi nghi, trước lúc đi nó khóa rồi cơ mà, bố nó thì chắc chắn đang ở cty, mẹ nó thì đi làm từ sớm hay là có trộm, mà đéo gì trộm lại ngang nhiên đi làm ban ngày. Đạp chậm chậm lại, nó ngó ngó vào trong nhà, thấy có bóng người lúi húi lục lục cái gì đấy ở cái tủ giầy trước cửa, hay là trộm thật mà đéo gì trộm lại còn mặc vest, sang thế. Nó dắt chậm chậm vào cổng, tay thủ sẵn cái cán chổi dựng ngoài sân, gạt chân chống thật nhẹ, nó bước chầm chậm vào nhà, định bụng phang cho thèng chó to gan này một nhát vào gáy thì có mà ngất đến bảy bảy 49 ngày sau mới tỉnh. Bỗng nó đạp phải đôi giày đen trước thềm nhà, chiếc giày bị bật lên, đế giày rơi xuống thành tiếng đánh “cộp” phát, tim nó rớt cả ra ngoài. Nghe thấy động, bóng người giật mình quay lại nhìn, 4 mắt nhìn nhau ngơ ngác, bỗng có tiếng phì cười:
- Phụpppp…làm gì mà hùng hổ thế ông tướng, anh Toàn đây
Nó đần mặt ra, thì ra là anh Toàn, lái xe cho bố nó, thế mà làm nó hết hồn, tưởng thằng nào dám to gan ăn trộm nhà ông

Chap 5

Quăng cái cán chổi sang một bên, nó cười cười:
- May mà anh kịp lên tiếng đấy, không là ăn gậy rồi
- Uh, may mà cậu đạp phải cái giầy của anh, không thì anh sưng đầu rồi, tưởng ăn trộm à…ha ha
- Mà sao anh lại ở đây, bố em kêu về lấy giấy tờ hả anh?
- Không, giấy tờ gì. Sếp kêu anh về tháo máy tính của chú đem cất đi đấy chứ
- Sặc, bố em làm thật à, thế em lấy cái gì chơi bây h…hix hix
- Thôi chịu khó mấy hôm, thi xong thì lại chơi bình thường mà
- Hix..Thôi đành vậy, thế anh tháo máy chưa ạ
- Rồi, anh vừa lên rút hết dây, đang tìm túi bóng cất đống dây thì em về
- Thế ạ, để em lấy cho, mẹ em hay gom túi bóng để trong bếp lắm. Ơ mà chìa khóa nhà em bố em đưa cho anh à
- Thế không chú nghĩ anh vào bằng gì, trèo tường chắc
- Hì..hì..
Nó lon ton chạy vào bếp lục tìm túi bóng cho anh Toàn, thầm than thở:”Thế là từ nay hết chơi máy tính rùi, ra quán suốt thì lại ăn đòn như chơi..hix hix”. Đang lúi húi thì anh Toàn nói vọng vào trong:
- À, bố em có hỏi tối nay em có học thêm gì không đấy
- Làm gì hả anh, tối em có học thêm Tiếng anh từ 6h-8h thôi
- Thế hả, xin nghỉ được không, tối nay có bữa cơm khách với mấy ông sếp, bố muốn em với mẹ em đi cùng nữa đấy
- Ế, sao lại thế, cơm khách của bố em thì chỉ cần mẹ em đi là được rồi, kéo em theo làm rì
- Anh chịu, chắc sếp muốn chú làm quen, gọi là biết mặt mấy ông tai to mặt lớn đấy
- Sặc, trẻ con như em thì biết cái gì
- Trẻ con cái gì nữa, lúc bằng tuổi chú là anh đã xin vào công ty đi làm rồi đấy – Anh Toàn lên giọng
- Rồi rồi, em biết rồi. Nói hoài à, 18 tuổi đi làm, thế mà hơn 25 tuổi rồi vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai..ha ha
- Á à thằng nhóc này, dám nói móc anh hả, chẳng qua anh đẹp trai quá nên gái nó không dám với thôi
- Thật hả, thế mà em với mẹ còn cá với nhau tưởng anh bị gay chứ..haha
- Gay go gì, túi đâu anh xem nào. Trưa nay mẹ em chắc không về, cô vừa gọi cho anh trưa nay lai chú mày đi ăn cơm, khổ, lo cho cậu quý tử quá, cứ lo đói.
- Vậy hả anh, thế trưa nay mình ăn gì
- Lát nữa biết, bây giờ lên thay đồ đi, anh lai đi mua mấy bộ lịch sự tối còn đi ăn, nhanh
- Ặc, lại còn phải ăn mặc lịch sự nữa ah. Nhưng mà tối ăn có lâu không anh, tối em còn có hẹn với bạn nữa.
- Bạn gái ah, gớm nhỉ, đã biết yêu đương rồi đấy
- Gì đâu anh, bạn mới quen thôi, lỡ hẹn đi uống nước rồi, chả nhẽ cho leo cây..hic hic
- Chắc 6h hơn là ăn, anh nghĩ khoảng 2 tiếng là xong, em hẹn bạn mấy h
- Tầm 8h ạ
- Thế được rồi, có gì lúc đấy anh lai đi, lên thay đồ đi.
- Dạ ok anh, chờ em tí.
Nó phi ngay lên phòng, thay cái quần dài với sơ mi ngắn tay rồi lôi đt ra nhắn tin cho chị T:” toi nay co le to se den muon vai phut nhe, phai dua dua’ em di mua vai thu lat vat ”. Nhắn xong nó lật đật đi xuống nhà, chuẩn bị đi mua đồ với anh Toàn, có tin nhắn đến:” Uh, ko sao. Khi nao xong thi den cung dc ma”. Vậy là ok.
Leo lên xe anh Toàn, nó thắc mắc:
- Ôtô đâu anh, đi xe máy nắng lắm
- Hôm nay sếp lái xe đi đón mấy ông mà tối nay đi ăn cơm với nhà đấy, chắc là tai to mặt lớn nên đích thân sếp tự đi đón, bình thường toàn anh đi thôi.
- Thế à, không biết ai mà quan trọng dữ vậy ta
- Anh chịu, có hỏi mà bố em chỉ trả lời qua qua, anh cũng không dám hỏi kĩ
- Ờ ha. Mà đi mua đồ ở đâu anh
- Ra đường X, có mấy shop bán đồ nam đẹp lắm, anh cũng hay mua ở đấy
- Điệu ghê, tự anh đi chọn đồ hả
- Không anh chọn thì ai chọn, anh có người yêu đâu mà không tự chọn. Mà mấy con bé bán hàng ở đấy cũng nghịch ra trò, mỗi lần anh ra mua, tụi nó cứ túm lại trêu anh, sợ thiệt
- Chắc thấy zai đẹp nên đứa nào cũng lieu xiêu rồi
- Ờ chắc vậy, người đẹp zai như mình chắc cũng hiếm..ha ha
Hai anh em vừa đi vừa cười hô hố, bây giờ nó mới để ý ông này cũng lạ thiệt. Làm cho bố nó ngót nghét gần 8 năm trời, từ khi chỉ là một thằng nhóc cho tới giờ nhìn cứ như công tử nhà giàu ấy mà chưa bao h nó thấy ông này kêu ca hay than thở gì mặc dù nó cũng khá thân với ông ấy. Trong số nhân viên của bố nó, nó thích mỗi ông này, tính cởi mở, thật thà mà lại đẹp trai nữa mà chắc bố nó cũng quý nên coi ông này như con cháu trong nhà, hay mời về nhà nó ăn cơm, có việc gì quan trọng bố nó đều giao cho ông này xử lý. Được cái anh Toàn làm việc rất chăm chỉ mà lại cẩn thận nên bố nó cũng hay khen,

Đi được một lát, hai anh em dừng trước một cửa hàng quần áo khá sang và lớn, nó lẽo đẽo đi theo anh Toàn như gà con theo gà mẹ tìm mồi. Anh nói gì nó chỉ cười cười đồng ý, ba cái vụ quần quần áo áo này nó chịu chết, từ trước đến h toàn là mẹ nó mua cho nó, có bao giờ nó tự than đi mua đâu. Tính nó tuy hay nói, mấy đứa con gái hay mắng nó “đàn bà” nhưng khi đi mua bán gì đấy, nó chả bao h ngã giá bao h, đơn giản vì nó nghĩ một thằng đàn ông phong độ như nó mà đứng ngã giá với mấy chị đàn bà con gái thì thật không thể nào ngửi nổi. Anh Toàn đi trước vừa xem quần áo vừa cười tít mắt với mấy chị bán hàng, mà công nhận cái shop này tuyển giỏi thật, toàn mấy ẻm chân dài miên man đứng bán hàng thế này bảo sao các ông không mua. Nó buột miệng:
- Em thấy chị nào nhìn cũng xinh với chân dài thế sao anh không tán lấy một chị để có người mà ấp.
- Yêu đương gì em, thời gian làm việc anh còn chẳng có đủ, lấy đâu ra mà yêu với đương
- Bận thế hả anh, bố em giao nhiều việc thế cơ ạ
- Cũng không hẳn là nhiều, nhưng lần nào giao việc anh cũng cố làm tốt nhất nên thành ra hơi quá sức anh tí xíu.
- Thế để em bảo bố em giảm bớt công việc cho anh nhá – nó ranh mãnh
- Thôi đi chú, giảm bớt việc để bố em trừ lương anh à, anh đâu dại. Thử bộ này xem nào – anh Toàn chìa ra cho nó một bộ vest màu đen, có phá cách chút xíu chứ không giống bộ mà anh Toàn đang mặc, nhìn già chết đi được
- Ý, vest cơ ạ, em tưởng mua quần áo bình thường chứ
- Bình thường cái gì, bữa ăn hôm nay khá quan trọng với cả em lẫn bố em nên cứ chuẩn bị cho chắc, mặc thế này nhìn nó chững chạc. Thôi đi thay đi.
- Vâng, thay chỗ nào anh
- Góc tay phải kia kìa – anh đưa tay chỉ về phía mấy con manơcanh mặc sịp cK
- Èo, anh biết rõ shop này nhỉ
- Thay nhanh đi ông tướng
Nó lật đật ôm bộ vest chạy về phía anh Toàn chỉ, đi ngang qua mấy chị bán hàng cười khúc khích:
- Em trai anh Toàn à em
- Ơ, các chị biết tên anh ấy ạ
- Sao lại không, khách vip mà em. Anh ấy mua ở đây cũng nhiều mà còn hay dẫn khách đến chỗ bọn chị nữa, toàn khách sộp không à
- Thế ạ
- Em may thật đấy, có anh trai hoàn hảo thế còn gì bằng
- Em cũng nghĩ thế - nó quay qua chỗ anh Toàn đứng, lại đang tán phét với một em bán hàng khác, ghê thật, cười nói như quen biết than thiết ấy
- Mà anh Toàn có người yêu chưa em
- Em cũng chẳng biết, anh ấy chả bao h nói, mà sao chị không hỏi anh ấy
- Chị có hỏi mà anh ấy chỉ cười cười, hay là anh ấy có người yêu rồi nhỉ
- Em chịu, để em hỏi dò cho, em mà hỏi ra chị bán chịu em bộ này nhé
- Để mà chết chị ah, ăn kem thôi, chịu không
- Ok nhận luôn, lát nữa chờ tin e. Giờ em thay bộ này đã

Vào trong phòng thay đồ, nó nghĩ đủ mọi cách để moi thông tin từ anh Toàn, bình thường anh ấy rất ít khi nói về bản thân anh ra sao nên nó cũng chẳng nghĩ ra cách nào hay ho cả, chả nhẽ để mất bữa kem miễn phí sao, không được, dù chết cũng phải moi. Thay xong, nhìn vào gương, nó giật mình trong giây lát, nó mặc vest cũng đẹp đấy chứ. Nó cao, người thì hơi gầy nhưng nó áo sơ mi phồng lên nên nhìn nó cũng ổn ra phết, cười toe toét, nó đi ra khỏi phòng thay đồ, tiến lại chỗ anh Toàn, quên không nháy mắt với bà chị vừa nãy. Bước đến nơi nó cất tiếng:
- Nhìn được không anh?
Anh Toàn đang thao thao với chị bán hàng chân dài, nghe tiếng nó anh liền quay lại:
- Ờ, đẹp đấy, anh chỉ sợ chú gầy quá mặc không hợp ai ngờ đẹp ra trò. Nhưng mà còn thiếu sơ mi, cà vạt với giầy nữa, ra đằng kia với anh
- Có cần thế không anh
- Sao lại ko, nhanh ra đây – anh Toàn phăm phăm đi trước, nó lại lẽo đẽo đi theo.
Ra đến nơi, anh chọn cho nó một chiếc cà vẹt màu xanh thẫm, một chiếc sơ mi trắng có sọc đen ở hàng cúc với một đôi giày âu màu đen. Mặc tất cả lên người, nó cứ như bước ra từ thế giới ấy, khác hẳn nó mọi ngày với quần jean áo phông.
Thế là anh Toàn quyết định lấy những đồ mà nó đang mặc, bảo nó đi thay, anh nói thêm:
- Nhanh lát nữa còn đi ăn cơm
- Hay là anh rủ bạn gái anh đi ăn cho vui đi, hai anh em ăn chán chết – nó thử
- Cái thằng, anh đã bảo là anh chưa có người yêu mà cứ nói hoài
- Thật hả anh, làm sao mà tin được nhỉ, nhìn anh thế này cơ mà
- Anh cũng chịu – anh cười xuề xòa – Thôi nhanh ra còn đi ăn
- Ok, đợi em lát
Vậy là đã rõ, anh Toàn đúng là chưa có người thật, hehe vậy là có chầu kem free roài. Nó chạy lại chỗ chị gái bán hàng vữa nãy, cười ranh mãnh:
- Chuẩn bị kem đi bà chị, anh ấy chưa có bạn gái đâu…he he
- Thật hả, mà làm sao em biết là anh ấy nói thật hay không
- Ơ hay, em thân với anh ấy nên biết mà, thật sự cũng chưa bao h thấy anh ấy nhắc về một cô bạn gái nào cả
- Vậy là may quá rùi…hi hi
- Chị thích anh ý thiệt hả
- Uh, ai mà chả thích con trai như thế chứ vừa đẹp trai vừa phong độ lại nói chuyện có duyên kinh khủng..ui ui
- Ọe, mấy bà sến thấy mồ thôi em đi thay đống này ra đã, nhớ chầu kem đấy
- Ok nhóc, cho chị số đt, hôm nào tan làm sớm chị dẫn nhóc đi ăn kem
- Nhóc mới kinh, người ta lớn rồi đấy…xì
- Ờ được rồi thì nhóc lớn, lắm chuyện quá à
- Nhớ đấy, đưa đt chị đây, em lưu cho, đọc mỏi mồm lắm
- Làm bộ hoài, nói thì rõ lắm mà ngại đọc có mấy con số, nè đt đây
Nó bấm số đt nó vào rồi nháy sang, có chuông reo, vậy là ok. Nó đưa lại đt cho chị rồi quay lưng đi về phía phòng thay đồ, chị gọi giật lại:
- Nè nhóc tên gì
- Đã bảo ko kêu là nhóc, em tên H
- Rồi rồi nhớ rồi, không kêu nhóc nữa được chưa, H
- Xì…
Nó đi thay đồ rồi quay qua chỗ anh Toàn lúc này đang đứng chờ nó gần cửa, anh bảo:
- Nói chuyện gì với chị bán hàng mà rôm rả thế, định lái máy bay hả em
- Lái gì mà lái, bà ấy thích anh thì có, em chỉ là cầu thôi
- Ờ, vậy hả, thôi đi ăn cơm, trưa rồi
- Ơ thế không thanh toán ah anh.
- Rồi, anh thanh toán rồi, ra kia bảo chị kia đóng gói lại cho
- Ờ há

Ra khỏi shop quần áo, anh lai nó đi ăn bò nướng, đúng khoái khẩu của nó. Tuy trời có hơi nóng nhưng dù vậy nó vẫn cứ ăn nhiệt tình. Tuy là vùng biển nhưng nó lại bị dị ứng với một vài hải sản thành ra chả mấy khi nó dám ăn đồ biển, đúng là buồn cười thật. Ăn xong hai anh em về nhà nó, đến cổng anh bảo nó:
- Anh về công ty bây giờ, lúc sang anh có mua ít bánh ngọt để ở tủ lạnh đói thì lôi ra ăn tạm, 6h kém anh qua đón đi ăn với bố, mẹ em sẽ ra thẳng đấy từ cơ quan
- Vậy cũng được ạ, em chào anh.
- Ờ vào nhà đi, anh đi đây
Nói rồi anh phóng đi, nó ôm đống đồ mới mua lên phòng, lại bỏ ra ngắm nghía một lúc rồi lăn ra ngủ.


Chap 6

“ Vụt..vụt..hai mũi tên bay ngang qua đầu nó, nó lách đầu né được thì mũi tên thứ 3 từ đâu bay đến, ghim thẳng vào ngực nó. Nó gục xuống, ngã khỏi lưng ngựa, lăn 4-5 vòng cho tới tận khe núi, người nó đầy máu, máu từ ngực chay ra lênh láng, nó thở không nổi, chẳng nhẽ lại chết ở đây, mắt nó nheo nheo nhìn lên trời. Trời xanh quá, mây trắng từng gợn nhỏ trôi lững lờ, thật là yên bình, giống như nó bây h, cũng thật yên bình. Bỗng có tiếng điện thoại reo, nó giật mình:” mẹ, chết rồi mà vẫn còn ai gọi cho mình sao, diêm vương chăng?”. Tiếng chuông vẫn đổ liên hồi, nó bực mình quơ tay với ra, bất chợt rơi đánh bịch xuống nền nhà. Oái thì ra nãy giờ là nó mơ, phù may thế chưa chết, mà mơ éo gì mà sợ thế nhỉ, chả nhẽ điềm xấu. Với tay nghe điện thoại, vừa nhấc máy, nó nghe tiếng anh Toàn quát:
- Thằng này! Làm gì mà không nghe điện thoại, biết anh gọi cho chú bao nhiêu cuộc rồi không
- Ế, em xn lỗi, đang ngủ mơ nên có nghe được gì đâu, mà anh có chìa khóa cơ mà, sao không vào, ở đấy gọi điện thoại chi
- Chìa khóa anh đưa lại cho bố em rồi, xuống mở cửa cho anh đi, nhanh
- Đợi em tí, xuống liền..hì hì
Thì ra nãy giờ ngủ quên, anh Toàn đến gọi nó từ bao giờ mà nó không biết, đã gần 6h rồi, chắc đến h đi ăn đây..chà chà. Ngó lại điện thoại, anh Toàn gọi cho nó đến gần 10 cuộc điện thoại, chắc ổng cú lắm..hix. Phi vội xuống cổng, nó nhìn mặt anh Toàn cười cười:
- Hê hê sorry anh, tại mệt quá nên em ngủ quên.
- Để nhà anh coi cho, lên thay quần áo đi, nhanh lên
- Rõ, sếp
Nó lại leo lên phòng, lôi đống quần áo mới mua ra mặc, soi gương bôi gel chải chuốt bóng bẩy, xịt tí nước hoa cho nó thơm tho Soi lại gương phát nữa, nó giật mình, bang hoàng vì sắc đẹp của nó, vãi quá, đứa con gái nào mà thấy nó trong bộ này chắc vật ra đất, sùi bọt mép giãy đành đạch mất Tự sướng xong với cái gương xong nó lại chạy xuống nhà, xỏ nốt đôi giầy đen bóng lộn rồi ra chỗ anh Toàn:
- Cái cà vạt này thắt sao đây anh, em đã xài cái này bao h đâu
- Thôi, khỏi thắt đi. Mặc vậy nom cũng ổn rồi, khóa cửa lại đi, anh lair a
- Vậy cũng được
Vậy là nó nhét cái và vạt vào túi quần rồi leo lên xe anh Toàn, anh lai nó ra một nhà hàng sang trọng bên kia cầu, gần khu du lịch. Trước nó với bạn hay đạp xe sang đây chơi, vui kinh khủng, có lần nó suýt chết đuối, may mà bạn nó kéo vào bờ kịp, không thì bây h thành xừ nó hà bá ở đây rồi. Loay hoay gửi xong xe, nó theo anh lên tầng 2, vào một phòng vip góc tay phải, bên trong đã có 2 chị tiếp viên chân dài mặc váy ngắn đứng cười tươi chào đón làm nó chỉ muốn nhảy vào “ăn tươi nuốt sống” thôi. Mà quái, sao chẳng có ai thế nhỉ, chẳng nhẽ đến sớm nhất sao, nó quay hỏi anh Toàn:
- Đâu hết rồi anh, sao chẳng có ai thế này
- Anh cũng không biết, bố em gọi là đến rồi mà nhỉ, để anh gọi điện lại xem sao
Anh Toàn bấm số gọi lại cho bố nó, trong lúc đấy, nó tranh thủ ngó qua cái menu để trên bàn, chà toàn món ngon, nhìn tên đã chay cả nước miếng rồi, bụng nó lại réo lên làm chị tiếp viên đứng cạnh đấy bụp miệng cười, nó quên quá bèn bỏ cái menu xuống rồi ngó qua anh Toàn.
- Sao rồi anh
- Bố em bảo hôm nay chắc không ăn được, có một ông gặp việc đột xuất nên chắc là hoãn buổi hôm nay, kêu anh đi hủy bàn tiệc này. Chậc chắc là anh em mình không có số hưởng rồi..haizz
- Làm mất công ăn mặc chỉnh tề xong lại hoãn, chán kinh. Giờ làm gì anh
- Đến rồi chẳng nhẽ không ăn, hủy đi cũng tiếc, để anh kêu mấy món lên hai anh em ngồi ăn vậy, đằng nào cũng đói rồi
- Thế cũng được, em đói lắm rồi..he he
Thế là nó với anh Toàn ngồi lại ăn, đúng là nhà hàng lớn, ăn món nào cũng thấy ngon, nhất là thịt bò, món khoái khẩu của nó. Ăn xong cũng gần 7h30, nó bảo :
- Sắp đến giờ em hẹn bạn rồi, về đi anh
- Uh, ra đợi anh chút, anh đi thanh toán
Nó cầm vé xe anh Toàn đưa rồi xuống bãi lấy xe, nó biết đi xe máy lâu rồi, mỗi tội bố nó khắt khe, không cho nó đi xe máy thành ra có dịp nào được đi xe là nó mừng phải biết. Vừa dắt xe ra cổng thì anh Toàn cũng ra đến nơi, anh bảo:
- Cầm xe anh mà đi chơi, đừng về muộn là được, lát anh gọi điện nói với bố là hai anh em đi chơi với nhau cho bố em yên tâm
- Ơ thế anh đi gì về
- Anh đi taxi, lát chơi về thì ở đâu, gọi cho anh, anh ra lai về.
- Thế thì tốt quá, chắc chỉ tầm 9h-9 rưỡi thôi anh
- Uh thế được rồi, đi sớm về sớm, nhớ gọi cho anh
- Dạ, ok anh
Nói rồi nó đề xe, phóng vụt đi. Nó phi với vận tốc ánh sáng qua nhà chị T, lúc đến nơi, nó ngó đồng hồ, mới 8h kém 15, làm gì giờ nhỉ. Nghĩ một lúc nó quyết định vòng ra ngoài phố, mua một hộp kẹo socola nhỏ nhỏ rồi cất vào túi quần. Lần này, khi đến gần nhà chị, nó đã thấy bóng chị đang lúi húi đi đeo dép ở ngoài cửa, nó mỉm cười rồi tắt đèn xe, Xuống dắt bộ xe vào chỗ khuất đèn, nó móc đt ra gọi cho chị:
- Alo, thế đã chuẩn bị chưa, mình đến rồi nè
- Xong rồi, t đang đứng ở cửa mà có thấy đâu, cậu đứng đâu đấy
- Trước mặt mà chưa nhìn thấy ah, c mặc váy màu xanh chuối, dép màu cam nhạt đúng không
- Tả người thì chuẩn rồi đấy, ra đây đi, trốn làm gì nữa
- Ai thèm trốn, cậu cứ bước về bên phải là gặp tớ ngay.
- Chờ đấy – rồi chị cúp máy
Nó cười thầm, nó thì đang đứng bên trái, chị lò dò đi về phía bên phải, vừa đi vừa ngó nghiêng xem nó đang đứng đâu. Bất ngờ nó chạy ra sau lưng chị rồi chìa hộp kẹo ra trước mặt chị. Chị ngạc nhiên quay lại:
- Thế mà dám lừa mình bên phải, rõ ràng ở bên trái
- Uh…hì hì. Tặng cậu nè
- Đi đón em học về mà ăn mặc chỉnh tề vậy ah
- Ah uh thì cũng một công đôi việc, đi chơi thì cũng nên mặc chỉnh tề chút chứ nhỉ
- Uh, vậy giờ mình đi đâu
- Tớ có biết một quán café này hay lắm, chờ tớ ra kia lấy xe nhé
Chị gật gật đầu, môi mím lại chum chím đáng yêu lắm, nhìn thế nó chỉ muốn nhảy vào cắn đôi môi kia thôi, may mà thiên thần trong đầu nó kịp ngăn nó lại, không thì gay to. Rồi nó đưa chị lên một quán café ở tận trên một con dốc cao, quán này do nhà một người bạn nó mở, tên là High. Đúng là cao thật, lên tầng 3 của quán có ban công ngắm ra ngoài, gần như có thể ngắm phần lớn thành phố nó đang sống. Nó hay lên đây chơi lắm, lúc đi với bạn, lúc đi một mình thành ra nhân viên trong quán này nó đều quen hết, chắc cũng nhờ cái miệng nhanh nhảu của nó. Vừa vào đến quán, chị B, chị gái thằng bạn nó, chủ quán đã gọi nó:
- Sao lâu lâu chị không thấy mày đến nhà chị chơi, mấy con bé lễ tân nhắc mày suốt đấy. Ai đây, bạn gái ah, kinh nha
- Bà này nữa, em còn bận chứ, bạn em mới quen ý mà. Trên tầng 3 còn bàn không chị
- Còn chứ, cái bàn trong góc ngay gần cây dứa dại ấy, để chị kêu cái Q dẫn mày lên
- Thôi khỏi, em tự lên được, em còn rành quán này hơn cả chị đấy
- Ái chà mạnh mồm gớm, thôi dẫn bạn lên đi
Nó đưa chị T lên trên tầng 3, đúng là cái bàn gần cây dứa dại thiệt, hai đứa vừa ngồi thì cái Q, con bé phục vụ chạy ra hỏi:
- Anh H dạo này ít đến thế, có bạn gái mới quên tụi em rồi ah
- Đâu, dạo này anh hơi bận chút xíu
- Anh vẫn uống như cũ nhé, còn chị dùng gì ạ
- Cho mình ly cam ép – chị trả lời
- Anh không uống như mọi khi đâu, cà phê bây giờ tối khó ngủ lắm, cho anh sinh tố chanh đi
- Hai anh chị chờ nhé, em mang đồ ran gay
Con bé lon ton chạy đi, Q là con bé phục vụ bé nhất quán, con bé kém H 2 tuổi mà đã phải đi làm gửi tiền về cho mẹ và các em ở quê. Thỉnh thoảng khi đến đây uống hay gặp bạn, nó đều tranh thủ hỏi chuyện mấy chị em ở đây, nên cũng gọi là thân thân với mấy con bé phục vụ ở đây.
- Cậu hay ra đây ngồi vậy ah – chị hỏi nó
- Cũng thường xuyên, một phần vì nó có view đẹp phần nữa quán này của nhà bạn mình, thành ra là khách quen luôn
- Thích nhỉ, đi đâu cũng có vài em xinh tươi
- Gì đâu, nhìn thế thôi chứ tụi nó khổ lắm, còn bé thế mà đã phải bươn trỉa kiếm sống, mình nhìn cũng thấy xót
- Vậy à, cô bé vừa rồi chắc chỉ 15,16 thôi nhỉ
- Uh, nó mới 16 thôi mà đã làm ở đây hơn năm rồi đấy
- Đáng thương thiệt
Tối đó, nó với chị ngồi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nó cũng hiểu thêm nhiều điều về chị. Nó cũng chia sẽ một số chuyện của nó, tuy nhiên còn một thứ mà nó không dám nói ra, đó là tuổi của nó, nó sợ nếu nói ra thì chị chỉ coi nó như con nít thôi. Lúc gần vê, nó có hỏi dò chị:
- Cậu có thích con trai kém tuổi không
- Không đâu, tớ chẳng muốn làm máy bay đâu.
- Vậy ah..hic tớ có đứa em kém 1 tuổi đang định làm mối cho nó mà nghe câu này thấy chắc phải đổi đối tượng rồi
- Uh đúng đấy. hì hì
Nó gượng cười cùng chị, thật ra nghe câu này, nó cảm thấy hơi thắt ngực, chẳng nhẽ chị không thích con trai kém tuổi. Điều đáng lo hơn là, càng tiếp xúc với chị, nó càng cảm thấy quý chị hơn, cảm thấy khi ở bên chị thật vui tươi, tràn đầy sức sống và cười thật nhiều. Ngồi mãi thì cũng đến lúc nhấc mông đi về, nó lai chị về nhà, không quên nói lại:
- Hôm nay tớ vui lắm, nói chuyện với cậu làm tớ thấy sảng khoái hơn, cười cả buổi
- Tớ cũng thế, ít con trai nào làm tớ cười nhiều như cậu..hì hì
- Thế hôm nào rảnh, tụi mình lại gặp nhau để cười tiếp nhé
- Nhận luôn
- Ái chà, đồng ý nhanh gớm. Thôi cậu vào đi, tớ về nhé
- Uh, về cẩn thận đấy
- Bye, chúc cậu ngủ ngon
- Uh bye, cậu cũng thế nhé
Nó vẫy vẫy tay chào rồi lên xe phóng đi, gọi cho anh Toàn rồi ngồi đợi ở cổng công viên gần nhà nó, 10’ sau anh Toàn đã đến nơi rồi lai nó về tận nhà, gặp mẹ nó chào hỏi rồi anh về. May hôm nay có anh Toàn chứ không thì buổi đi chơi hôm nay coi như xong. Phù, nó nằm vật ra giường, lôi đt ra nt với chị vài tin rồi ngủ mất, ngủ mà mặc nguyên cả bộ đồ luôn, chẳng cần thay…


Mail Facebook Google twitter
Từ khóa: Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2

Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2

Bài viết Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2
Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2 Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2
910 1

Bài viết Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) Phần 2

Trang chủLên